“Đường lên Tây Bắc quanh co” - câu hát trong bài ca “Đường lên Tây Bắc” của nhạc sỹ Văn An lại vang lên khi chúng tôi trên hành trình từ Tây Bắc về xuôi theo tuyến Quốc lộ 6. Cung đường này cuốn hút du khách bởi cảm giác đổ đèo Thung Khe quanh co, và khu chợ đèo “nhỏ mà có võ” nằm ngay vị trí đắc địa.
Đã nhiều lần đi qua cung đường này, nhưng lần nào cũng vậy, cứ tới đỉnh đèo Thung Khe, chúng tôi lại dừng chân ngắm cảnh. Từ trên cao nhìn xuống là cả thung lũng thu gọn vào tầm mắt, với vẻ đẹp nên thơ của những nếp nhà sàn, những thửa ruộng chia ô, bao quanh là núi đồi trùng điệp lấp lửng dưới tầng mây...
Đỉnh đèo Thung Khe còn níu chân du khách vì khu chợ đèo nho nhỏ, với dãy quán lá đơn sơ cùng làn khói bếp bảng lảng không gian. Chợ đèo kể ra cũng phong phú, bán đủ thứ sản vật địa phương, nhưng chủ yếu là điểm dừng chân cho khách uống bát nước ngô, nhâm nhi bắp ngô nếp luộc, vài ống cơm lam nóng hổi...
Thứ lạ nhất với chúng tôi ở chợ đèo Thung Khe, chính là bó hạt rừng có tên “Mắc khén”. Theo cô bán hàng người Mường, rang muối, nướng ớt, rang mắc khén, rồi tất cả giã lẫn với lá mùi tàu và tỏi sẽ được đĩa “chéo” để chấm măng luộc, thịt nướng thơm ngon, tê tê đầu môi. Mấy năm trở lại đây, người miền xuôi cũng đã biết tẩm mắc khén với thịt đem nướng, nên món quà này được du khách ưa chuộng mang về xuôi làm quà. Vậy là chúng tôi cũng mua!
Một chút dừng chân ngoạn cảnh, hưởng gió núi nơi đỉnh đèo Thung Khe, ăn ngô nếp vừa dẻo vừa ngon, rồi lúc lên xe đã lủng lẳng cân thịt lợn lửng thui rơm cắt ngang, nhành phong lan rừng, chục ống cơm lam, vài bó mắc khén và “lồng” cua đá núi. Chỉ vậy thôi mà qua cung đường này lần nào cũng phải dừng chân.
TTXT du lịch Hòa Bình